Khởi nghiệp từ con số 0, vay tiền khắp nơi để kinh doanh
“Lấy cho tôi một chiếc như cũ nhé. Hôm nay trời nóng nhỉ? Trong xe hình như còn nóng hơn. Nhớ uống đủ nước đừng để bị sốc nhiệt nhé.”
Ngẩng đầu nhìn thấy vị khách quen người Nhật, anh Phước, chị Giang lại vui vẻ cúi xuống nhanh tay làm suất bánh nóng hổi phục vụ cho kịp giờ. Lắm hôm khách đông đứng xếp hàng dài chờ tới lượt, hai vợ chồng càng quay cuồng hơn, nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh niềm vui.
Chẳng ai biết rằng, gần 6 năm trước, hai vợ chồng người Việt xa xứ khởi nghiệp bằng xe bánh mì lưu động từ con số 0, vốn liếng trong túi chỉ có hạn.
Anh Huy Phước, 35 tuổi, quê Đà Nẵng, quen chị Hoàng Giang, 39 tuổi, người Hải Phòng, khi cả hai sang Nhật năm 2007. Ở nơi đất khách quê người, họ làm đủ việc mưu sinh.
Sau khi kết hôn và có con gái đầu lòng, anh Phước đã nhen nhóm ý tưởng mở một xe bán hàng lưu động. Tuy nhiên thời điểm này vợ đang nghỉ sinh, một mình cáng đáng kinh tế, anh đành tạm gác giấc mơ.
Tới năm 2018, công ty bất ngờ thay đổi cơ chế quản lý, nhân sự. Nhận thấy tương lai nhiều bấp bênh, người đàn ông Đà Nẵng quyết rời bỏ công việc đã gắn bó từ lâu để tự mình làm chủ.
Khi mới “bung” ra tự làm, với số vốn ít ỏi và chỉ có thể vay mượn từ gia đình, bạn bè từng chút, không đủ để mở một quán ăn có vị trí đẹp, chưa kể chi phí sửa chữa, vận hành, thuê nhân sự, nên hai vợ chồng bàn nhau khởi nghiệp bằng xe bán đồ ăn.
Anh Phước cho rằng, với một xe bán hàng lưu động, hai vợ chồng có thể rong ruổi khắp nơi, tiếp cận nhiều đối tượng khách hàng hơn là thụ động chờ người tìm tới quán.
Và thay vì “lan man” chọn bán nhiều món, cặp đôi quyết định chỉ tập trung vào bánh mì với mục tiêu tạo ra món ăn có chất lượng được thực khách đón nhận.
Vì bắt đầu từ con số 0, hoàn toàn chưa có kinh nghiệm hay bất cứ ai dẫn dắt, anh Phước phải tự mày mò hoàn toàn.
Anh tự liên hệ mua xe, tìm nơi thiết kế cải tạo ô tô cũ thành xe bán hàng, tìm điểm đứng bán. Việc xin giấy phép kinh doanh cũng cần đảm bảo Vệ sinh an toàn thực phẩm. Và mỗi thành phố lại có những quy định riêng nhất định cần tuân thủ. Anh còn tự thiết kế cả tờ thực đơn cho tiết kiệm chi phí.
“Nhật Bản quy định vấn đề an toàn thực phẩm rất gắt gao như lắp đặt bồn rửa tay, quạt thông gió, bình nước… Khi xin giấy phép, tôi phải đưa xe lên tận nơi để họ kiểm tra thiết kế có phù hợp hay không. Xe đăng ký kinh doanh ở vùng nào, chỉ được bán ở vùng đó. Giấy phép kinh doanh có thời gian 5 năm. Hết thời gian phải lên cục kiểm tra, gia hạn đăng ký thêm”, anh Phước nói.
Nhưng đó vẫn chưa phải khó khăn lớn nhất.
Có trong tay xe bán hàng, hai vợ chồng lại đau đầu tính toán tìm điểm bán, thăm dò nhu cầu khách hàng, khẩu vị ra sao.
Sau một thời gian đứng bán vẫn ế khách, anh phát hiện ra, không phải cứ đứng ở chỗ đông người qua lại như trước cửa ga, trung tâm thương mại hay siêu thị là có khách. Thường thì họ vào trong mua sắm rồi sẽ ăn luôn ở khu ăn uống.
Hay vào những dịp như lễ hội hoa anh đào tưởng đông người nhưng du khách lại thích mang theo đồ ăn truyền thống để ngồi ăn uống, trò chuyện với nhau hơn.
Suốt chuỗi ngày dài vắng khách, buổi sớm, xe chở nặng đồ ăn mang đi, tối muộn lại bê gần như y nguyên về nhà, vợ chồng con cái ăn bánh mì trừ bữa, dần dần, hai vợ chồng mới tự đúc kết được những kinh nghiệm đắt giá.
Mở rộng quy mô, bán nghìn chiếc vào dịp cao điểm
Anh Phước cho biết, cũng nhờ những vấp váp ban đầu khiến anh vững tin hơn trong việc mở rộng quy mô kinh doanh sau này.
Sau gần 6 năm hoạt động, hiện Mika bánh mì đã thêm 2 xe bán (tổng cộng 3 xe), một quán ăn ở Tokyo cùng “vô số” khách quen.
Mỗi ngày
Trên đây là tất cả các thông tin về ” Cặp đôi Việt bán bánh mì ở Nhật: Hết cả nghìn chiếc, khách xếp hàng chờ mua” mà Greenpineresort mang đến . Chúc quý độc giả luôn vui vẻ và tràn ngập tình yêu trong cuộc sống. Hãy ghé thăm Greenpineresort một ngày thật sớm bạn nhé!
Booking hoặc đặt lịch vui lòng liên hệ:
SDT: 091 529 93 68
Email :[email protected]